Câu chuyện giảm nghèo ở Nam Giang
Ở huyện Nam Giang (Quảng Nam) muốn thoát nghèo thì phải là giảm nghèo. Người dân ở đây quá nghèo nên việc đầu tiên địa phương nghĩ tới chính là giảm rồi mới có thể thoát được nghèo. Còn nhớ cách đây 5 năm, khi tôi hỏi về chuyện giúp người dân thoát nghèo, ông Avôtô Phương khi đó là Chánh Văn phòng UBND huyện Nam Giang bảo: “Nói thoát nghèo thì chưa đúng mà phải là giảm nghèo. Người dân ở đây quá nghèo do thiếu thốn đủ thứ nên việc đầu tiên địa phương nghĩ tới chính là giảm rồi mới có thể thoát”. Và Nam Giang thực hiện từng bước giúp bà con giảm nghèo bền vững rồi thoát nghèo, vươn lên xây dựng đời sống kinh tế khá hơn.
Bước đột phá
Ông Chơ Rum Nhiên, Bí thư Huyện ủy Nam Giang cho hay, kinh tế
chủ yếu dựa vào nông nghiệp, vì vậy địa phương xem việc chuyển đổi cơ cấu cây
trồng, con vật nuôi là hết sức quan trọng. Trước đây, việc đổi mới cách thức sản
xuất trong nông nghiệp, chuyển đổi cơ cấu cây trồng, con vật nuôi còn chậm nên
năng suất, chất lượng chưa cao, không tạo ra được các vùng chuyên canh sản xuất
theo hướng hàng hóa; trong khi đó tiềm năng đất đai còn nhiều nhưng lại chưa thể
khai thác hiệu quả. Chính vì vậy, Huyện ủy, UBND huyện đã quyết định tạo sự đột
phá trong việc phát triển nông nghiệp bằng cách hỗ trợ 12 xã, thị trấn mỗi địa
phương 200 triệu đồng/năm để thực hiện mục đích này. Đây được xem là bước ngoặt
đối với nông nghiệp Nam Giang. Với số tiền được hỗ trợ, các xã, thị trấn đầu tư
vào việc chuyển đổi cơ cấu cây trồng, con vật nuôi, giúp người dân từng bước làm
nông nghiệp hiệu quả. Các địa phương còn đẩy mạnh khai hoang nà thổ ở những nơi
có điều kiện thuận lợi, vận động bà con dồn điền đổi thửa, phục hóa ruộng đồng
để giảm bớt diện tích đất nhỏ lẻ, manh mún.
“Xác định được vị trí, mục tiêu và quan trọng nhất là điều
kiện kinh tế - xã hội của địa phương nên Nam Giang đã cố gắng để khắc phục khó
khăn của mình. Lấy điểm mạnh bù điểm yếu, chú trọng phát triển những gì được cho
là thế mạnh của địa phương, từ đó nâng cao đời sống của người dân. Mà thế mạnh
của Nam Giang chính là nông nghiệp gắn với kinh tế rừng” - ông Alăng Mai, Chủ
tịch UBND huyện Nam Giang cho biết.
Khai thác thế mạnh
Ở xã Ta Bhing, với số tiền được hỗ trợ, địa phương lựa chọn
phân phối cho người dân đầu tư mua 19 con bò, 5 con heo giống và hơn 130 nghìn
cây keo giống để trồng trên 140ha. Ông Ploong Hon, Chủ tịch UBND xã Ta Bhing nói:
“Có số tiền hỗ trợ này, bà con được tạo thêm sinh kế, chăn nuôi, trồng trọt được
đẩy mạnh, tạo tiền đề cho sự phát triển lâu dài. Giờ bà con không phá rừng làm
rẫy nữa mà đi trồng rừng. Trồng cây keo cho hiệu quả kinh tế cao, bà con vui lắm”.
Tại xã Đắc Tôi, từ nguồn vốn hỗ trợ chuyển đổi cơ cấu cây trồng, con vật nuôi,
ông Pơloong A Blô đã mạnh dạn vay thêm 20 triệu đồng để phát triển chăn nuôi gia
súc. Hiện nay, đàn bò của ông đã có hơn 20 con, đàn heo rừng lai giống 30 con
cho nguồn thu mỗi năm hơn 100 triệu đồng. Hay như ông Zơrâm Tua ở thôn Đồng Râm,
thị trấn Thạnh Mỹ, làm giàu nhờ phát triển trồng lúa nước và nuôi cá. “Được
chính quyền tuyên truyền nên trồng cây gì, nuôi con gì để mang lại hiệu quả,
quan trọng là được hỗ trợ vay vốn để phát triển nên mình làm theo. Được như thế
này là nhờ chính quyền đã quan tâm, hỗ trợ, mừng lắm !”- ông Pơloong A Blô chia
sẻ.
Bên cạnh chăn nuôi, kinh tế rừng cũng được huyện Nam Giang
chú trọng phát triển với cây trồng chủ lực là cao su. Trong 5 năm qua, huyện đã
trồng được 766ha cao su đại điền và 17ha cao su tiểu điền, nâng tổng số diện
tích cây cao su trên địa bàn lên gần 1.400ha. “Đây được xác định là cây mũi nhọn
trong việc phát triển kinh tế của địa phương, vừa tạo việc làm, thu nhập ổn định
cho người dân vừa nâng cao hiệu quả kinh tế. Hiện nay, có hơn 3.000 công nhân
lao động mà chủ yếu là bà con dân tộc thiểu số làm việc tại các vườn cao su với
thu nhập hơn 2,5 triệu/tháng” - ông Phan Đức Hiến, Giám đốc Nông trường cao su
Chà Vàl cho biết.
Cú hích nông thôn mới
“Bên cạnh việc đẩy mạnh chuyển đổi cơ cấu cây trồng, con vật
nuôi, địa phương còn tranh thủ các nguồn đầu tư từ ngân sách trung ương, tỉnh và
địa phương để lồng ghép với các chương trình dự án, chương trình xây dựng nông
thôn mới nhằm xây dựng kết cấu hạ tầng kinh tế - xã hội ở địa phương, từ đó tạo
diện mạo mới cho miền núi Nam Giang”- ông Chơ Rum Nhiên nói.
Từ chỗ đường giao thông kiên cố hầu như không đáng kể, đến
nay Nam Giang có hơn 90km giao thông nông thôn được cứng hóa, với 100% số xã đã
có đường oto đến trung tâm. Hơn 70 công trình thủy lợi trên địa bàn đã được nâng
cấp và xây dựng phục vụ tưới tiêu cho hàng trăm héc ta đất sản xuất; 11/12 xã đã
có điện lưới quốc gia, với hơn 80% số hộ được sử dụng điện sinh hoạt… Hầu hết
các xã đã được đầu tư xây mới trụ sở làm việc, hàng loạt công trình như trường
học, nhà văn hóa, chợ, nghĩa trang… cũng được chỉnh trang hoặc xây mới. Nam
Giang cũng đã mạnh dạn đầu tư ngân sách địa phương để xây dựng nhiều trạm y tế
xã, đáp ứng nhu cầu khám chữa bệnh cho nhân dân. Có thể nói, đó chính là những
sự thay đổi lớn về diện mạo của một huyện nghèo vùng cao.
“Nam Giang mới chỉ đăng ký xây dựng nông thôn mới ở 2 xã Ta
Bhing và La Dêê. Huyện đang cố gắng lồng ghép các nguồn vốn của các chương trình
để hỗ trợ 2 xã này có thể hoàn thành các tiêu chí nông thôn mới. Tuy nhiên, việc
cần làm đầu tiên chính là phải chú trọng phát triển đời sống của người dân. Khi
thu nhập của người dân ổn định, thoát nghèo bền vững mới có thể tính đến chuyện
xây dựng nông thôn mới” - ông Alăng Mai nói.