Hướng đi mới cho nông sản
Xây dựng các mô hình liên kết theo chuỗi an toàn là hướng đi bền vững nhất cho sản xuất nông nghiệp nước ta. Định hướng này đã được xác định từ lâu, nhưng hiện vẫn bài toán khó giải.
Liên miên “giải cứu”
nông sản!
Lâu
nay, tình trạng “được mùa mất giá” của nông sản Việt không còn là mới lạ. Thậm
chí, vài năm trở lại đây, thị trường tiêu dùng nước nhà dường như “bội thực” với
việc liên tiếp phải “giải cứu” những mặt hàng nông sản Việt, từ hành tím, dưa hấu
đến thịt lợn ớt tươi,…
Ngay
những tháng đầu năm 2017, từ lời “cậy nhờ” của Bộ Nông nghiệp và Phát triển
nông thôn, không những các cơ quan ban ngành mà người dân trên cả nước cũng tích
cực “giải cứu lợn”. Thậm chí, để đạt thành tích, Phòng Giáo dục của một huyện ở
tỉnh Hà Tĩnh đã ra công văn, áp chỉ tiêu mỗi mỗi cán bộ, giáo viên, nhân viên trong
ngành ở huyện phải đăng kí mua ít nhất 10kg lợn hơi/ tháng/người.
Phong
trào “người người ăn thịt lợn, nhà nhà ăn thịt lợn” chưa thoái trào thì những
ngày giữa tháng 5/2017, những vùng được coi là “thủ phủ” của ớt như Quảng Nam,
Bình Định, Đồng Tháp... giá ớt giảm sâu khiến nông dân trồng ớt đứng ngồi không
yên. Năm 2016, ớt tươi được nhiều thương lái mua với giá trên 60.000 đồng/kg (những
lúc khan hiếm có thể lên đến gần 100.000 đồng/kg). Nhưng năm nay, giá ớt giảm thê
thảm, chỉ còn dưới 10.000 đồng/kg.
Thậm
chí, ở huyện Phù Mỹ, địa phương trồng ớt lớn nhất tỉnh Bình Định với diện tích
khoảng 1.100ha, giá ớt tươi hiện chỉ còn 2.000 đồng/kg khiến người trồng ớt
“méo mặt”.
Tháng
5 cũng là thời điểm mà người trồng dưa hấu ở các tỉnh Quảng Nam, Quảng Ngãi (hai
tỉnh có diện tích trồng dưa hấu lớn nhất cả nước) lo ngay ngáy vì giá dưa xuống
thấp. Đỉnh điểm vào đầu tháng 5 vừa qua, giá dưa hấu mua tại vườn chỉ còn 500 đồng/kg;
nhiều vườn dưa phải để hỏng, thậm chí cho trâu bò ăn cũng không hết.
Liệu
sắp tới sẽ tái diễn phong trào “giải cứu” ớt, dưa hấu nào nữa hãy không?
“Chịu thua” vì đầu ra bấp
bênh?
“Thấy
lợi thì làm mạnh tay”, đó là tư duy sản xuất của người nông dân lâu nay. Nhưng
không thể quy hết mọi việc cho nông dân. Vai trò quản lý nhà nước của ngành
nông nghiệp ở đâu khi không thực hiện kế hoạch mùa vụ, thực hiện quy hoạch diện
tích gieo trồng?
Như
ở Phù Mỹ (Bình Định), năm 2016, giá ớt lên cao, bình quân 30.000-40.000 đồng/kg.
Vì thế, vụ ớt 2017, người dân mạnh tay trồng thêm 100ha, nâng tổng diện tích trồng
ớt toàn huyện lên 1.100ha. Vậy chẳng lẽ, việc người dân tự phát trồng thêm
100ha, ngành nông nghiệp huyện đứng ngoài cuộc?
Không
“quản” được đầu vào, khi nông sản sụt giá, không ít cơ quan liên quan lại đổ lỗi
cho đầu ra bấp bênh. Như trước việc ớt tươi ùn ứ, ông Ngô Đình Ba, Trưởng Phòng
Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn huyện Phù Mỹ, lý giải: “Nguyên nhân là do đầu
ra không ổn định, nông sản của nông dân còn phụ thuộc nhiều vào thị trường
Trung Quốc. Đây là bài toán nan giải từ nhiều năm qua nhưng chúng tôi đành chịu
thua”.
Nhiều
nông sản Việt phụ thuộc vào thị trường tiêu thụ Trung Quốc là một thực tế. Nhưng
chẳng lẽ cứ mãi ‘chịu thua” như lời khẳng định của ông Trưởng phòng nông nghiệp
huyện Phù Mỹ?
Thực
tế, vẫn có những nông sản Việt Nam cạnh tranh ngay được trên sân nhà, đánh bật
hàng ngoại nhập. Thu nhập của người nông dân luôn ổn định, nếu không nói là khá
giả nhờ khẳng định được chất lượng và không bị khống chế bởi thị trường tiêu thụ
ngoài nước.
Ngay
tại Lào Cai, tỉnh có 203,5km đường biên giới dài 203,5km giáp Vân Nam (Trung Quốc),
sản phẩm thịt gà và trứng gà của Hợp tác xã (HTX) chăn nuôi gia cầm Quý Hiến ở
xã Xuân Quang (huyện Bảo Thắng) vẫn chiếm 60% thị phần toàn tỉnh Lào Cai, góp
phần “đánh bật” sản phẩm nhập lậu từ Trung Quốc. Bình quân mỗi ngày HTX này
cung cấp cho thị trường 3 tấn thịt gà, khoảng 20 nghìn quả trứng. HTX có 38 xã
viên thì hộ có thu nhập cao nhất là 800 triệu đồng; hộ có thu nhập thấp nhất là
140 triệu đồng.
Theo
ông Phan Quốc Ân, Giám đốc HTX Quý Hiến, cách xây dựng thương hiệu gà thịt và
trứng của HTX là liên kết sản xuất. Không chỉ liên kết xã viên với xã viên, xã
viên với HTX mà còn liên kết với Viện Chăn nuôi (Bộ Nông nghiệp và Phát triển
nông thôn) và Công ty giống Hòa Bình để có giống thuần chủng; hợp đồng mua cám
chất lượng cao với Công ty Japfa Comfeed (In-đô-nê-xi-a) và Dehucs (Hà Lan); áp
dụng quy trình nuôi và đẻ trứng khoa học. Nhờ vậy, sản phẩm của HTX đạt tiêu
chuẩn quốc tế, giá thành hợp lý, có sức cạnh tranh tốt.
Bảo hộ nông sản bằng
liên kết
Thực
tế cho thấy, cạnh tranh trong nông nghiệp ngày càng khốc liệt. Đối thủ mới của
nông sản Việt là nông sản nhập khẩu thời hội nhập; đối thủ muôn thuở là hàng
nhái, hàng giả, hàng kém chất lượng và hàng lậu.
“Trong
cuộc cạnh tranh này, nếu chỉ với cố gắng của người nông dân là chưa đủ. Rất cần
các nhà khoa học vào cuộc giúp nông dân tạo ra những cây trồng, vật nuôi tốt; Nhà
nước cần có những chính sách hỗ trợ người nông dân thiết thực hơn”. Đây là chia
sẻ của Giám đốc HTX chăn nuôi gia cầm Quý Hiến, ông Phan Quốc Ân.
Rõ
ràng, để thắng được, dẫu chỉ trên sân nhà thì nông dân Việt Nam không chỉ dựa
vào sự cố gắng của họ. Nhưng đây là yếu tố cần. Sự cố gắng của người nông dân
thời nay không chỉ là sự cần cù, “một nắng hai sương” mà quan trọng là cố gắng
thay đổi tư duy sản xuất, tiếp cận khoa học kỹ thuật để ứng dụng vào chăn nuôi,
trồng trọt; cố gắng không chạy theo phong trào để rơi vào tình trạng “được mùa
mất giá”.
Hơn
nữa, để nông nghiệp Việt Nam phát triển bền vững theo hướng nâng cao giá trị
gia tăng, cần đổi mới sản xuất nông nghiệp thông qua việc tăng cường hợp tác,
liên kết chặt chẽ trong chuỗi giá trị từ sản xuất đến tiêu thụ giữa nông dân, HTX,
tổ hợp tác với doanh nghiệp, trong đó doanh nghiệp giữ vai trò nòng cốt. Nhà nước
cần thể hiện rõ vai trò của mình trong “4 nhà” thông qua việc ban hành chính
sách khuyến khích phát triển, hình thành chuỗi giá trị nông nghiệp, bảo đảm hài
hòa lợi ích của các chủ thể tham gia từ sản xuất, chế biến đến tiêu thụ. Bên cạnh
nguồn ngân sách nhà nước, cần có thêm các chính sách khuyến khích các doanh
nghiệp, cá nhân mạnh dạn đầu tư vào lĩnh vực nông nghiệp, đặc biệt là nông nghiệp
công nghệ cao nhằm từng bước hiện đại hóa ngành nông nghiệp, nâng cao chất lượng,
tạo giá trị gia tăng cho nông sản Việt Nam.
XT