Những đổi thay ở xã Mò Ó
Nông nghiệp, nông dân, nông thôn có vị trí chiến lược trong sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, là cơ sở và lực lượng quan trọng để phát triển kinh tế - xã hội bền vững, giữ vững ổn định chính trị, bảo đảm an ninh quốc phòng, giữ gìn, phát huy bản sắc văn hóa dân tộc và bảo vệ môi trường sinh thái của đất nước. Chương trình xây dựng thí điểm mô hình nông thôn mới đã hoàn thành cơ bản các mục tiêu, nhiệm vụ đề ra. Mặc dù những kết quả đạt được và những kinh nghiệm rút ra mới chỉ là những kết quả và kinh nghiệm bước đầu nhưng đã khẳng định sự đúng đắn của Nghị quyết Trung ương, thể hiện trong việc xây dựng mô hình trong thực tiễn, cho ta những kinh nghiệm về đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng và niềm tin để thực hiện thắng lợi nhiệm vụ có ý nghĩa chiến lược to lớn mà Hội nghị Trung ương 7 (khóa X) về "nông nghiệp, nông dân, nông thôn" đã đề ra.
Còn nhớ, năm 2010 khi tôi đến với huyện miền núi ĐaKrông để
hoàn thành chương trình tập huấn cộng đồng cho bà con thôn bản (thuộc Chương
trình 135). Khi từ thôn Cu Tài của xã A Bung ra đến bản Khe Luồi của xã Mò Ó
trời đã nhá nhem tối. Lúc đó chúng tôi gồm có ba người với đủ thứ lỉnh kỉnh trên
xe. Từ tài liệu, bút vở cho đến màn hình chiếu. Ngày tập huấn trên lớp, tối về
chiếu phim phục vụ bà con. Tôi thấy đó là những ngày tháng tươi đẹp nhất. Nhìn
ánh đèn lấp ló trong tán cây rừng tôi dừng xe đứng ngắm. Những ánh sáng nứt ra
từ thứ lá rừng xanh thẫm khiến lòng tôi trút bỏ tất cả những mệt nhọc trong
những ngày dài. Chọn cho mình một ngôi nhà sàn gần bên bờ suối, tôi ngồi bên cửa
sổ ngắm núi rừng vào đêm. Cái thú ngắm núi rừng có một vài chút sáng le lói nó
đã ăn sâu vào tôi. Cứ ngồi và tưởng tượng ra đủ điều hay. Và lòng thấy yên bình
khi đặt chân lên ngôi nhà của đồng bào. Người Vân Kiều Pa Cô hàng đời nay vẫn
thế, chỉ cần bước chân vô nhà là thành khách quý, biết tôi là cán bộ nhà nước họ
vội vàng đi nấu cơm. Tấm chân tình đó qua bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống
chắc tôi khó mà quên được. Cái chân thành dễ đi vào lòng người và nằm luôn ở đấy.
Với diện tích tự nhiên 2.523 ha, 483 hộ 1.835 nhân khẩu sinh
sống tập trung trên địa bàn 5 thôn, trong đó có 4 thôn là người đồng bào Vân
Kiều sinh sống. Năm 2011 Ủy ban Nhân dân tỉnh đã chọn xã Mò Ó là một trong tám
xã trên địa bàn tỉnh triển khai thí điểm xây dựng Chương trình Nông thôn mới.
Tin này đến với Đảng ủy, chính quyền và nhân dân xã Mò Ó khiến mọi người vừa
mừng vừa lo. Từ xuất phát điểm của một xã khó khăn với trên 70 % đồng bào dân
tộc thiểu số sinh sống, xây dựng nông thôn mới bằng những cơ sở nào? Đó là sự lo
lắng của Đảng ủy và chính quyền lúc bấy giờ. Nhưng bù vào đó là niềm tin, nếu
xây dựng thành công chương trình nông thôn mới trên địa bàn xã đồng nghĩa với
việc xóa được cái đói, giảm được cái nghèo, tăng thu nhập, nâng cao đời sống vật
chất và tinh thần cho nhân dân. Nhận thức xây dựng nông thôn mới là chương trình
mang tính toàn diện để giải quyết các vấn đề nông nghiệp, nông thôn và nông dân.
Đảng ủy, Ủy ban Nhân dân xã Mò Ó đã sớm ban hành các chương trình hành động,
nghị quyết chuyên đề về xây dựng nông thôn mới cùng với kế hoạch, đề án cụ thể
để lãnh đạo thực hiện một cách có hiệu quả nhất các mục tiêu, tiêu chí về xây
dựng nông thôn mới. Cũng nhờ chính quyền và nhân dân xã Mò Ó đã có sự đồng thuận
cao từ đó nội lực được phát huy tối đa nên bộ mặt nông thôn miền núi của xã ngày
càng khởi sắc. Sau hơn bốn năm triển khai thực hiện Chương trình mục tiêu Quốc
gia xây dựng nông thôn mới đến nay xã Mò Ó đã đạt được 8/19 tiêu chí nông thôn
mới. Từ hệ thống chính trị cơ sở vững chắc, an ninh trật tự trên địa bàn được
giữ vững cho đến chính sách y tế, các thiết chế văn hóa được đảm bảo. Từ bưu
điện, thủy lợi cho đến việc quy hoạch ở nông thôn. Cũng cần nói thêm rằng, vấn
đề quy hoạch ở nông thôn là một việc làm đã nghe thôi cũng thấy lạ, đối với một
xã đồng bào dân tộc thiểu số còn nhiều khó khăn từ “quy hoạch” lại quá xa vời.
Vậy mà ngày nay những con đường chạy về các thôn bản đều được bê tông hóa. Con
đường ngày trước tôi đến đây, trong những lối hẹp quanh co chỉ len được bước
chân giờ đây đã khang trang, sạch đẹp. Tôi lại đứng nhìn, cả những ánh đèn sáng
trưng kéo dài trên những con đường bản thay cho những ánh đèn xuyên qua những
tán cây trong khu vườn năm xưa làm tín hiệu cho tôi biết được nơi ấy có mặt của
con người. Năm năm như cái chớp mắt, những đổi thay của Mò Ó khiến lòng nghe ấm
áp lạ lùng.
Lần trở lại này, đi và hồi tưởng. Đôi lúc tôi tự mình đi lang
thang trên những miền rừng để so sánh những đổi thay với những ngày trước. So
với những năm trước 2011, khi chưa phát động chương trình xây dựng nông thôn mới
mới thấy phấn khởi vô cùng. Cái cơ bản là ý thức của người dân nhất là với đồng
bào dân tộc thiểu số đã có những đổi thay đáng kể. Đồng bào không còn tâm lý
trông chờ, ỷ lại vào nhà nước. Người dân đã biết tự mình vươn lên xóa đói giảm
nghèo, thực hiện tốt việc nhà nước và nhân dân cùng làm. Nhiều hộ gia đình đã tự
nguyện hiến đất để xây dựng hạ tầng cơ sở. Đó là điều mà khó có nơi nào cũng
thực hiện được, kể cả các xã miền xuôi...
Điều mà tôi trông thấy, đó là sự đổi thay đầy khởi sắc ở Mò Ó
- một xã đồng bào dân tộc thiểu số thuộc miền Tây của huyện ĐaKrông. Khi tôi đến
đây, lúa đang thì con gái. Những ruộng lúa đẹp miên man, chúng mướt mát dưới cái
sương mai hứa hẹn một vụ mùa sai hạt. Từ bỏ tập quán canh tác lúa rẫy, lúc đầu
bà con Vân Kiều cũng khá nhọc nhằn với hạt lúa nảy mầm trong bao ủ lá rồi đem
gieo ở ngoài đồng sin sít nước. Những ánh mắt ngồi nhìn cây lúa con chen rễ vào
bùn đất và quẫy mầm xanh lên trời thật lạ lẫm. Rồi từ mương tưới tiêu dẩn nước
về với ruộng đồng, chỉ ba tháng sau trên tay bà con Vân Kiều đã có một vụ lúa
vàng nặng hạt. Mỗi năm lại có thể có đến hai mùa vàng. Giờ không còn lo cái ăn,
không còn cái đói trong những ngày đông lạnh giá. Nhân dân ta coi hạt lúa như
hạt ngọc nhà trời cho, đồng bào Vân Kiều coi hạt lúa là món quà mà Thần Lúa mới
mang đến cho bà con thôn bản. Bởi thế lễ hội Mừng lúa mới năm nào cũng diễn ra.
Và bát cơm thơm được dâng lên Thần Lúa với sự hàm ơn rằng mẹ của tôi, bố của tôi,
tôi và con cháu chúng tôi đều mang ơn Thần Lúa. Nhờ tập huấn nâng cao nhận thức
và chuyển giao tiến bộ khoa học kỷ thuật vào sản xuất, tăng năng suất và hiệu
quả kinh tế trên cùng đơn vị diện tích, góp phần nâng cao thu nhập vươn lên xóa
đói giảm nghèo nên vai trò chủ thể trong xây dựng nông thôn mới của cộng đồng
dân cư nông thôn miền núi ngày càng nâng lên, giờ bà con Vân Kiều ở xã Mò Ó
không còn đốt rừng làm rẫy nữa. Những công trình thủy lợi trên địa bàn xã đảm
bảo tưới tiêu 10 ha lúa nước cho bà con mỗi năm có 30 đến 40 tạ/ha. Những cái
tên công trình thủy lợi gắn với địa danh của bà con thôn bản như: Khe Câu, Khe
Luồi, Đồng Dôn... là những tên gọi thân thương đối với đồng bào xã Mò Ó . Hiệu
quả từ cây lúa nước đã thay đổi hoàn toàn nhận thức, tập quán “phát, đốt, cốt,
trỉa” phụ thuộc hoàn toàn vào thiên nhiên của đồng bào Vân Kiều. Đó cũng là sức
bật thúc đẩy công cuộc xóa đói giảm nghèo bền vững cho người dân miền núi.
Mùa vàng
Tuy nhiên, với những thuận lợi, Đảng ủy, chính quyền và nhân
dân xã Mò Ó vẫn còn rất nhiều những lo toan trong dựng xây và phát triển. Nhất
là vấn đề giảm nghèo bền vững sẽ vẫn là thách thức lớn đối với xã có đông đồng
bào dân tộc thiểu số sinh sống như xã Mò Ó . Nhưng có niềm tin là làm được, có
ánh sáng là làm được...
Trong ánh đèn đường sáng trưng, những cánh đồng lúa xanh mơn
mởn, màu xanh ngút ngàn của những rừng tràm, của những vườn cây ăn quả của xã Mò
Ó ngày hôm nay. Và con đường láng mịn nối tiếp nhau giữa những bản làng, nụ cười
của người Vân Kiều lấp lánh ánh sáng của ấm no, hạnh phúc. Đó là những ánh đèn
trên miền sơn cước níu chân mỗi người từng đến nơi đây. Đêm hôm đó tôi ở lại khe
luồi. Bên ánh lửa bập bùng trên mái nhà sàn, tôi đón lấy chén rượu từ tay của cụ
Hồ Văn Thanh - già làng bản Khe Luồi và nghe những câu chuyện kể. Về người Vân
Kiều Pa Cô mang họ Bác Hồ, về những tên con khe con suối, tên bản làng thân
thương như Khe Luồi, Khe Lặn, Phú Thành… tên những con vật mà họ tộc mang ơn.
Rồi cả những năm kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ đồng bào cưu mang cán bộ,
chiến đấu chống giặc ngoại xâm. Chuyện những năm đầu giải phóng gặp nhiều khó
khăn phải đốt nương, làm rẫy rồi chuyện lên thành phố coi những ánh đèn đường.
“Giờ thì Mò Ó có đèn đường, Khe Luồi có đèn đường, đèn sáng trưng từ chương
trình nông thôn mới” - già nói với chúng tôi trong điệu cười ăm ắp niềm hạnh
phúc.